welcome tinhocK1 website

Friday, 29/03/2024, 10:38 AM

Chào Guest

Login form

Đăng nhập:
mật khẩu:

Ẩn

Tán Gẫu

500

Bạn thấy web tinhoc K1 thế nào?

Rate my site
Total of answers: 108
[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Forum moderator: quocdat11  
Forum » giới tính tuổi teen » tâm sự tình yêu » Biển ơi, có khóc chăng?
Biển ơi, có khóc chăng?
quocdat11 Date: Saturday, 06/09/2008, 3:41 PM | Message # 1
Nhóm: Removed





Em đến với anh, một ngày biển gào thét dữ dội, trời không trong xanh, chẳng có gì là lãng mạn anh nhỉ? Không hiểu tình cờ hay duyên số những cuộc hẹn của em, của anh, của biển đều là những lúc biển không lặng im.
Vậy mà, ngày ta chia tay, anh biết không, biển chưa bao giờ trong xanh đến thế!

Anh từng hỏi em, có tin biển biết khóc không. Trước khi gặp anh, chẳng bao giờ em tin điều đó cả! Biển mênh mông, rộng lớn, lẽ nào lại nhập hòa vào nỗi buồn bé nhỏ của nhân gian này mà khóc, mà đau! Em cứ không tin, cho đến một ngày, em đã tin...

Anh hỏi em, nước biển ấm hay lạnh. Và em đã tranh cãi quyết liệt với anh rằng, dĩ nhiên là phải lạnh rồi! Em bảo anh không có kiến thức thực tế về môn sinh học, anh chỉ cười mà chẳng biết nói gì, ừ, rồi em sẽ hiểu thôi...
Em bắt anh lựa chọn giữa sóng biển và những bờ đá. Em cứ ngỡ anh sẽ chọn những cơn sóng trắng bạc hay làm ướt chân em, hay làm anh có những lần đỡ em dậy khỏi cơn lốc sóng “vô tình” nào đó níu giữ em ngoài biển khơi. Nhưng anh đã chọn bờ đá, anh chỉ trả lời em vỏn vẹn hai chữ “anh thích”.


Anh biết không, hai năm sau ngày anh tìm được bờ biển khác, em đã bắt đầu yêu đá. Đơn giản vì em chợt nhận ra, không phải cái gì muốn đều là của em, tất cả, còn tùy vào duyên số của chúng ta...

Từ dạo ấy, em hay đến với biển, chỉ một mình. Cảm giác một mình cũng vui lắm anh à, em trải lòng mình với biển nhiều hơn, và em cứ để sóng cuốn trôi hết mọi ký ức ngày hôm qua, không phải em không muốn giữ lại, nhưng hình như... biển không muốn em phải buồn, và biển khát khao xóa đi quá khứ tươi đẹp, đau lòng ấy giùm em.

Em đã cám ơn biển rất nhiều, như cái ngày mà em cảm ơn anh đã xuất hiện trước mặt em. Nhưng, anh biết không, biển chưa bao giờ xin lỗi em, chưa bao giờ để em phải lẻ loi một mình, chưa bao giờ...

Những đồn cát bé bé xinh xinh bị gió cuốn thổi thốc vào mặt em, lại có cả vị mặn của nước biển làm rát cả mặt em, nhưng chưa bao giờ cát, gió và biển làm em phải “trầy” một vết thương nho nhỏ nào...
Em bắt đầu cảm nhận những giọt nước biển ấm áp nằm lặng yên trên tay em, biển không lạnh lẽo như em tưởng. Và cái cảm giác nồng ấm ấp len lỏi trong tim em, vô tình lấp đầy khoảng trống mang tên anh.

Rồi những bờ đá, thô kệch và xấu xí cho em cái cảm giác ngưỡng mộ quá. Em thấy những ngày mưa bão, đá vươn mình che chở những đợt gió thốc, như tìm lại chút sự chở che cho biển, còn sóng, chỉ biết cuộn tròn, cuộn tròn vỗ những đợt dữ dội vào lòng biển. Biển ơi, có đau chăng?

Một giọt, hai giọt nước mắt... em làm ướt cả bờ cát trong cái ngày ấy, ngày ta chia tay. Anh quay đi còn biển lặng im... Một thoáng vô tình, biển vỗ nhẹ vào chân em, biển không gào thét, không gầm gừ mà em vẫn có cảm giác, đây mới chính là nước mắt biển. Biển ơi, khóc cùng ta nhé, nỗi buồn nhân gian muôn đời này. Biển đã khóc giùm bao nhiêu người, và em là người thứ bao nhiêu?

Anh biết không, hình như sau ngày đó biển ít dữ dội hơn. Thỉnh thoảng chỉ gợn sóng, ừ, gợn sóng thôi mà sao giống cõi lòng em quá, gợn mà nhói đau, buốt lạnh...

Anh đi qua cuộc đời em, chỉ hai tháng mà sao em thay đổi nhiều quá. Em đã mất hai tháng ấy để yêu anh và được anh yêu, để rồi quên anh rất lâu, rất lâu. Em học được cách để biết nhìn người và nhìn đời, dĩ nhiên nhìn cả biển nữa...
Em viết những dòng này, như một sự tạ từ và chia ly tất cả, em đã có thể một mình mà thật sự không cần anh nữa. Nhưng em vẫn rất cần biển vì em biết rằng những lúc em buồn, em bất chợt quay về khoảnh khắc xa xưa nào đó, chỉ có biển bên em, cho em tan, em biến nỗi nhớ về anh vĩnh viễn vào lòng sâu…

 
Forum » giới tính tuổi teen » tâm sự tình yêu » Biển ơi, có khóc chăng?
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: