welcome tinhocK1 website

Friday, 29/03/2024, 4:09 PM

Chào Guest

Login form

Đăng nhập:
mật khẩu:

Ẩn

Tán Gẫu

500

Bạn thấy web tinhoc K1 thế nào?

Rate my site
Total of answers: 108
[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Forum » giới tính tuổi teen » quà tặng cuộc sống » Hối Tiếc Của Một Tình Yêu
Hối Tiếc Của Một Tình Yêu
thanhlong Date: Sunday, 28/09/2008, 3:44 PM | Message # 1
Nhóm: Removed





“ Sài Gòn tháng bảy mưa ngâu

Gió se se lạnh gởi sầu cho ai

Sài Gòn tháng 7 mưa ngâu, những cơn mưa rả rít kéo dài từ sáng đến tối. Đi giữa Sài Gòn mà lòng cảm thấy se lạnh, cơn gió vô tình thổi nhẹ làn tóc ướt mưa hay phải chăng gió muốn xóa đi giọt lệ rơi trên mí mắt em. Mưa ngâu, giọt mưa của ngày Ngưu Lang- Chức Nữ gặp nhau cảm động thấu trời xanh. Vậy mà sao anh chẳng nhớ đến em, chẳng một lời hỏi thăm em sau hơn 1 năm em về với Sài Gòn . Em nhớ anh nhiều lắm!

Anh! một người ngự trị vĩnh hằng trong trái tim em thời sinh viên. Người làm cho em cảm nhận được hương vị của chiếc bánh tình yêu nhân thế. Anh! Một tiếng gọi thật bình dị nhưng ngọt ngào và ấm áp, anh cho em hơi thở của cuộc sống, tia sáng của niềm tin vào đời. Có anh, yêu anh mà cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn đối với em. Em cảm thấy cuộc đời còn nhiều điều phải biết, phải cảm nhận và tình yêu làm con người có thêm một sức sống mãnh liệt.

Anh là điểm tựa cho dáng em bé nhỏ giữa bão tố cuộc đời. Anh và em đã cùng chèo lái trên một con thuyền tình yêu giữa biển đời đầy sóng gió . Tình yêu đã giúp cho chúng mình chiến thắng tất cả. Anh đến với em vì cảm thông được dòng đời mà em đang phải gánh nặng trên đôi vai gầy yếu. Anh muốn là người bạn đời của em, đem đến cho em hạnh phúc. Trong khi anh là kĩ sư tốt nghiệp Đại Học loại ưu, ba mẹ là cán bộ của nhà nước, nhà cửa bề thế, bậc lương mà anh kiếm được khối người ham mộ và biết bao cô gái vây lấy anh thế mà ngày đó anh không màn đến than phận của em. Một cô bé mồ côi cả cha lẫn mẹ, sống với gia đình người dì ruột chịu nhiều đau khổ. Em lớn lên với cánh đồng mênh mông bể lúa, với dòng sông Cửu Long chở nặng phù sa và với biết bao giọt lệ khóc thầm trong bóng đêm. Em sống nội tâm quá nhiều vì tủi thân về thân phận mình. Tốt nghiệp Đại Học nhưng em chỉ là cô nhà văn đem tiếng nói, đem tâm sự của mình mà viết nên những câu chuyện đời hơn là việc cùng anh kiếm tiền xây dựng gia đình bé nhỏ của mình.

Sau bao nhiêu năm vất vả để được cùng anh về sống dưới một mái nhà thì cái rào cản lớn nhất của tình yêu chúng mình lại chính là Mẹ anh. Ánh đèn đủ màu của đêm tân hôn tràn đầy hạnh phúc mà vợ chồng mình có được thật ấm áp nhưng không đơn giản chút nào phải không anh? Anh nói với em “ anh bất chấp tất cả để được đến với em, được yêu em và lấy em làm vợ vì anh chỉ có mỗi mình em” và anh đã chiến thắng được sự ngăn cản của ba mẹ anh.
Thế mà nào ngờ sau cái ngày cưới, tình cảm giữa gia đình anh và em ngày càng căng thẳng.

Anh nào biết những khi anh miệt mài trên chiếc máy tình với những công thức lập trình thì em phải đứng khóc một mình dưới bếp chỉ vì Mẹ anh. Mẹ lúc nào cũng luôn miệng nói về gia thế của em. Nhắc về biết thân phận của em, bảo em phải đi tìm lại ba mẹ của mình khi mà những quá khứ ấy đối với em là đắng cay và nước mắt thì Mẹ liên tục lập đi lập lại với em. Em biết Mẹ tự hào về anh chính vì thế mà Mẹ muốn em là một người con dâu thật hoàn thiện.

Mẹ nói với vợ chú Ba “ lai lịch em thì không rõ ràng thì làm sao mà xứng với anh”.

Em buồn, em nói với anh thì chỉ nhận được từ anh sự im lặng, anh ôm em vào lòng rồi bảo em “ đi ngủ” vì ngày mai anh còn phải đi làm.

Có lẽ anh không cho phép bản thân mình trách ba mẹ. Anh là con trưởng nên em phải về làm dâu, yêu anh nên em chọn cách im lặng trước mặt Mẹ để làm tròn phận vợ hiền dâu thảo. Em luôn mang bên mình những trang thơ trữ tình, đáng yêu của nữ thi sĩ Xuân Quỳnh:

“ Phải đâu Mẹ của riêng anh

Mẹ là mẹ của chúng mình đó thôi!

Mẹ tuy không đẻ không nuôi

Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong!”

Thế mà bây giờ... những suy nghĩ ấy của em không còn nữa. Tình yêu đã tan vỡ đi chỉ vì tánh nóng nẫy và bướng bĩnh của em. Em xuôi con tàu về với miền Nam, để lại cho anh tờ đơn ly hôn mà em đã khóc thật nhiều khi viết nó lúc anh lên Hà Nội công tác. Em không thể chịu nổi những lời chỉ trách của Mẹ, em không thể ngồi một mình nhìn đoàn tàu chuyển bánh sau nhà in ỏi để giấu đi giọt lệ của mình…Và em đã ra đi. Sự ra đi gần như ngu ngốc và dại dột của em để bây giờ biết bao sự hối hận đã quá muộn.

Anh ơi! Em xin lỗi… Giá như tiếng nói của anh có thể làm Mẹ anh thay đổi suy nghĩ của Mẹ về em thì hay biết bao nhiêu. Chính sự im lặng của anh càng gieo vào lòng em nổi buồn sâu lắng, Em biết anh yêu em thật nhiều, 8 năm tìm hiểu để có được 1 tình yêu ra hoa đơm trái thật không đơn giản nhưng chính sự im lặng của anh làm cho tình yêu mà em dành cho anh đã tan vỡ đi tất cả../..

 
Forum » giới tính tuổi teen » quà tặng cuộc sống » Hối Tiếc Của Một Tình Yêu
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: