Em chợt gặp ai trong giấc mơ đêm qua
Ánh mắt buồn nhìn em đẫm lệ
Sáng tỉnh giấc, cơn mơ tan hết
Nhưng mắt buồn vẫn ám ảnh trong em.
Em tự hỏi người ấy là ai?
Sao tìm em với hai hàng nước mắt
Câu chuyện đêm qua sao em không nhớ được
Để thêm sầu xâm chiếm bờ mi.
******
Có phải là T? Cô gái đến với anh sau em
Vẫn thở than mỗi lần nói chuyện:
Rằng anh đã phụ tình cô ấy
Đến với một người không phải là em.
Ôi tình yêu sao quá trái ngang!
Người ta yêu anh,
anh nhanh quên đi bên người khác
Khúc tình buồn biết bao giờ cạn được
Như dòng sông mãi chảy một bên lở, bên bồi.
*******
Hay người đêm qua chính là em?
Một nhân cách ngày thường lẩn khuất
Khi đêm xuống một mình trong gió lạnh
Mới trở về tự chất vấn lòng em?
Bởi hàng ngày em rất vô tư
Anh luôn bảo em là người mạnh mẽ
Không biết khóc luôn cười vui vẻ
Đôi mắt mơ màng ru những cánh mưa bay.
Anh đâu biết ở sâu thẳm tim em
Một nhân cách yếu mềm đang ngủ
Chỉ khi anh xa em,
nhân cách kia bừng tỉnh
Vùng vẫy trong em mỗi lúc sương tràn.
*****
Giấc mơ đêm qua em không muốn nhớ đâu
Những kí ức xin ngủ trong tiềm thức
Để mỗi sáng khi em mở cửa
Thấy trời xanh tan trong ánh mai hồng.
Để trái tim vui cười em hát:
" Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy
Em có thêm ngày mới để yêu thương"
******
Tạm biệt anh,...
một..... giấc.... mơ .....quên.......