welcome tinhocK1 website

Wednesday, 24/04/2024, 4:48 PM

Chào Guest

Login form

Đăng nhập:
mật khẩu:

Ẩn

Tán Gẫu

500

Bạn thấy web tinhoc K1 thế nào?

Rate my site
Total of answers: 108
[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Forum moderator: sd  
Forum » giới tính tuổi teen » Nhật ký online » DỄ VỠ
DỄ VỠ
loveloan Date: Thursday, 09/10/2008, 4:00 PM | Message # 1
Nhóm: Removed





Ngày 7-8-2005, tôi cùng cô học trò ngồi trong quán cafe Yesterday, theo thói quen mỗi người một ly kem. Em vốn dĩ là một cô bé dễ thương, ở em có cái gì đó rất trong sáng và thánh thiện.

Em thuộc tuýp người ai cũng thích ngắm nhìn và tôi không nằm ngoài ngoại lệ đó. Biết tôi đang ngắm em, có gì đó hiện lên trên khuôn mặt em, đôi má ửng hồng, một chút mắc cỡ. Tôi mỉm cười. Em áp mặt mình xuống bàn, với sự hồn nhiên vô tư em nói bâng khuâng: “Hôm nay ngày 7-8, em quyết định rằng...”.

Với người đàn ông 25 tuổi, chưa có gì trong tay như tôi, được em yêu là một điều hạnh phúc. Nhưng cái cảm giác hạnh phúc đó thật ngắn ngủi, những gì em dành cho tôi làm khơi gợi lại trong tôi một chuyện tình mà bấy lâu nay tôi cố gắng quên nó đi.

Ngày đó, tôi là một kỹ sư tin học mới ra trường với đầy ắp những điều mới mẻ, với bao khát vọng cuộc sống, với mong muốn cống hiến hết mình cho xã hội. Tôi gặp em trong một sự tình cờ. Tôi có người bạn thân và em là hàng xóm của bạn tôi. Ngay ở cái nhìn đầu tiên hướng về em, tôi đã thấy con tim mình thổn thức vì em - một cô gái với đôi mắt sáng, sống mũi cao, đôi môi rất đẹp, ở em có tất cả những nét duyên của một cô gái vùng sông nước miền Tây.

Những lần nói chuyện ngắn ngủi, những cuộc điện thoại thoáng qua. Tất cả đã tạo trong tôi một tình cảm mà tôi biết đó là tình yêu. Tôi đến với em, một cô gái sắp sửa bước vào ngưỡng cửa đại học, sắp trở thành một cô sinh viên nhút nhát, dễ thương. Vâng, tôi đã bắt đầu một cuộc chinh phục mà ngày đó tôi cữ ngỡ đó là một tình yêu đích thực, tôi đã làm tất cả, làm mọi việc có thể để được em yêu.

Tôi lao vào cái tình yêu đó với tất cả lòng nhiệt huyết, với sự chân thành, với hết thảy niềm đam mê.

10-10-2002, tôi cùng em ngồi trong một góc nhỏ quán cafe xa lạ, không khí xung quanh thật ẩm thấp, tiếng côn trùng kêu, tiếng nước chảy đâu đó, tôi biết em đang sợ. Tôi ôm em vào lòng, lấy hết can đảm tôi hôn em, cái hôn đầu đời của một người đàn ông thật ngọt, cái hôn bắt đầu cho một tình yêu, tình yêu mà tôi lầm tưởng sẽ là một tình yêu trong sáng, một tình yêu không tính toán, luôn giữ gìn cho nhau...

Những ngày sau đó là những ngày thật đẹp của cuộc đời tôi, thế giới tưởng chừng như chỉ có tôi và em. Cũng chính vì điều đó mà chuyện đến tận bây giờ tôi vẫn còn hối tiếc là tôi đã không thắng nổi sự tò mò, lý trí đã không thắng nổi cái dục vọng thấp hèn trong tôi. Tôi và em đã làm cái điều mà lẽ ra tôi không nên để nó xảy ra. Nó là lý do mà tình cảm giữa tôi và em tan vỡ.

Em đã quá yêu tôi, một tình yêu không giới hạn, tôi đón nhận nó không suy nghĩ. Tôi đã mù quáng yêu em, đã ích kỷ không hướng em đi được con đường mà lẽ ra ở tuổi 19 ấy em đang tung tăng trên nó.

Tháng 7-2003, chưa đầy một năm tôi quen em, tôi và em ngồi trong quán cafe quen thuộc của hai đứa. Em kể thật nhiều chuyện vui của mình trong một tháng xa tôi, xa gia đình đi học quân sự, em bảo ở đó em được sống lại cuộc sống của ngày xưa, cái ngày em chưa biết tôi, chưa có tôi trong đời, em tìm lại được chính mình sự tự tin, vui sống, và hơn hết em có được tình bạn quanh em...

Em nói lời chia tay. Tôi và em đã khóc, khóc thật nhiều. Tình cảm là điều gì khó lý giải một cách tường tận, ngay cả cuộc chia tay giữa em và tôi!

Hai năm trôi qua, tình cảm đó, sự ân hận và hối tiếc của ngày đó lại quay trở về sau câu thổ lộ của một cô bé học trò bằng tuổi em. Nó làm tôi suy nghĩ...

Tôi nhấc điện thoại và nhấn số máy nhà cô học trò của mình. Bên kia vẫn là giọng nói đó, vẫn sự dễ thương đó. Tôi hỏi em: "Vì sao em yêu anh khi chưa biết nhiều về anh? Em có biết anh là một con người xấu hay không?".

Em đã không trả lời, chỉ nói: “Sao anh hỏi em những điều đó?”. Tôi trả lời em dù biết rằng em sẽ buồn thật nhiều: "Em là một cô bé rất dễ thương, ở em có cái gì đó thánh thiện. Anh sợ sẽ làm tổn thương em, sẽ làm em phải buồn. Anh thật sự thấy mình không xứng đáng với tình yêu em dành cho anh. Anh xin lỗi em vì tất cả”. Tôi gác máy...

 
Forum » giới tính tuổi teen » Nhật ký online » DỄ VỠ
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: