welcome tinhocK1 website

Friday, 19/04/2024, 2:00 AM

Chào Guest

Login form

Đăng nhập:
mật khẩu:

Ẩn

Tán Gẫu

500

Bạn thấy web tinhoc K1 thế nào?

Rate my site
Total of answers: 108
[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Forum moderator: quocdat11  
Forum » giới tính tuổi teen » tâm sự tình yêu » Chuyện tình yêu
Chuyện tình yêu
quocdat11 Date: Wednesday, 20/08/2008, 1:26 PM | Message # 1
Nhóm: Removed







Chuyện tình yêu

Tình cho không biếu không!

Ngoại tình – vấn đề đau đầu đối với không chỉ người trong cuộc mà còn là sự nhức nhối của các chuyên gia tâm lý, xã hội khi ngày càng có nhiều cặp vợ chồng vì ngoại tình mà tan đàn xẻ nghé, con cái bị bỏ rơi.
Đó là lý do rất nhiều đức ông chồng nêu ra khi được căn vặn sao lại ngoại tình khi mà trong tay mình là vợ đẹp, con khôn cuộc sống đàng hoàng, hạnh phúc thì các ông lại “nhăn nhở”: Tình cho không biếu không, tội gì không lấy.

Các ông lý lẽ, đàn ông làm sao mà không “đào hoa” cho được. Mà nếu có, thì họa chăng chỉ có... Một người đàn bà đẹp, trẻ trung, tươi tắn cứ “xông” đến với mình (đó là mình còn chưa đi cưa cẩm) không vì một yêu cầu, đòi hỏi nào thì sao người đàn ông “nỡ” từ chối? Mà mình lại không đến nỗi nào, thành thử, “mỡ để miệng mèo”, “lửa gần rơm lâu ngày cũng phải bén”.

Có ông sau khi chót lỡ “đa mang”, bị phát hiện lại “chữa cháy”: Cô ấy thật đáng thương, chúng tôi chỉ vỗ về an ủi nhau chứ đâu có làm gì nên chuyện lớn, tội lỗi mà trách với cứ. Cô ấy cần một bờ vai để dựa vào lúc cô đơn, còn tôi, đàn ông mà lại hẹp hòi lúc người khác cần giúp đỡ… Tôi vẫn có trách nhiệm với gia đình, vợ con đàng hoàng, đầy đủ. Lỗi chỉ là ông trời bắt chúng tôi phải là đấng trượng phu, là bờ vai che chở cho đàn bà.

Có vô vàn lý do “chính đáng” để các ông vin vào, khi mà mọi chuyện không thể dấu diếm, ém dẹm được nữa. Lúc đó, các ông chồng “đa mang” lại mong ngóng được người vợ “bị bỏ quên” tha thứ, được cho sám hối, được trở về với mái ấm mà có lúc, các ông vì “tình cho không biếu không” mà lơ là, bỏ bê quên đường về. Liệu trong lúc các ông đang vui với tình cho không biếu không đó, có sực nhớ rằng một người đang mòn mỏi vì mình?…


iệu có tình cho không biếu không?

Lúc đầu, ông nào cũng tưởng mình đang nhận được tình cho không biếu không mà không hề lường được sự việc. Chỉ đến khi, không thể nào rút chân được nữa, các ông mới tỉnh ngộ thì sự đã muộn.

Chuyện của anh S. – một cán bộ ngân hàng là bài học cảnh tỉnh cho những ai “ham mê” tình cho không biếu không.

Trong một lần đi công tác dài ngày tỉnh ở miền Nam, S. đã quen một cô văn thư ở đơn vị ngân hàng tỉnh đó. Trong những buổi tiệc tùng, S. luôn là tâm điểm được mọi người chúc tụng, và khi tiệc tàn cũng là lúc S. chân dăm đá chân chiêu. Những lúc đó, S. luôn nhận được một cốc nước thật mát từ tay một người phụ nữ. Lúc đầu, S. cũng không để ý, nhưng những hành động cứ lặp đi lặp lại làm S. chú ý. Rồi hai người quen nhau và nói chuyện như bạn bè thực thụ.

Trong câu chuyện của mình, S. cũng giới thiệu mình đã có vợ, 2 con đang sống ở Hà Nội. Còn cô ấy – cũng đã có gia đình nhưng đã li hôn và chưa có con. Thương cảm cho người phụ nữ vất vả, S. và cô ấy nói chuyên không dứt. Tâm sự hết những tâm tình cho nhau nghe.

Cả hai cố gắng chỉ dừng lại ở giới hạn tình bạn bởi ai cũng biết mình đang có bổn phận phải lo. Song hai con người đang cô đơn ấy cũng không vượt qua được chính mình khi cả hai đều cùng sống trong một khu dành cho cán bộ công nhân viên cơ quan. Và cô ấy đã khóc và bảo yêu anh từ lúc đầu gặp mặt, xin anh đừng kể với vợ con anh kẻo mọi người lại đau khổ, và hứa sẽ không bao giờ làm khó anh. Chỉ cần, thỉnh thoảng anh đến với cô ấy là đủ… Sau chuyến công tác ấy, S. cũng cảm thấy mình có lỗi. Và cô ấy cũng không một lần gọi cho anh thật.

Rồi S. lại được cử vào công tác lại đơn vị đó vì công việc của anh được giao đã hoàn thành rất tốt. Gặp lại cô văn thư, lòng S. cũng có những cảm xúc xốn xang khó tả. Cái cảm giác vừa quen vừa lạ đã khiến cho S. và cô ấy lại rơi vào vòng xoáy của nhau…

S. bất chợt cảm thấy sợ. Anh xin phép được hoàn thành chuyến công tác sớm và trở về Hà Nội. Anh tự hứa, sẽ không bao giờ đi công tác đâu nữa ra khỏi phạm vi Hà thành.

Mọi việc lại qua đi êm đẹp nếu như không có một ngày, S. nhận được cuộc gọi của một số điện thoại lạ khi anh rời cổng cơ quan để về nhà. Anh suýt không nhận ra giọng nói ấy, nếu người gọi không xưng tên vì cũng đã khá lâu rồi. Cô ấy bảo đang ở Ga Hàng Cỏ, cần có anh giúp đỡ vì bụng mang dạ chửa, lại không quen biết ai ngoài anh. S. như không tin vào tai mình. Cô ấy ra tận đây để tìm mình ư? Lại còn bụng mang dạ chửa? Mình có nghe lầm không? Dắt vội chiếc xe ra cổng, S. lao đi về hướng Ga Hàng Cỏ mà trong đầu không thể trả lời được câu hỏi nào.

Gặp anh, cô ấy òa khóc. Cô ấy thẳng thừng bảo, đã bán nhà và quyết định ra Bắc tìm anh, vì cô ấy không thể để con không có cha, cũng không thể sinh con một mình vì gia đình cô không chấp nhận điều đó. Quá hoang mang, song S. cũng phải nhắm mắt tìm cho cô ấy một chỗ trú chân trước đã, rồi tính chuyện tiếp theo. Anh phải làm gì khi anh chỉ coi cô ấy là “phút bất chợt” và không muốn gia đình mình tan vỡ…?

 
Forum » giới tính tuổi teen » tâm sự tình yêu » Chuyện tình yêu
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: