welcome tinhocK1 website

Saturday, 20/04/2024, 7:40 AM

Chào Guest

Login form

Đăng nhập:
mật khẩu:

Ẩn

Tán Gẫu

500

Bạn thấy web tinhoc K1 thế nào?

Rate my site
Total of answers: 108
[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Forum moderator: sd  
Forum » giới tính tuổi teen » Nhật ký online » Khoảng cách
Khoảng cách
loveloan Date: Thursday, 09/10/2008, 4:10 PM | Message # 1
Nhóm: Removed





Tôi nhận được thư em sau bốn năm không gặp. Chỉ có điều, lá thư được gửi từ một nơi cách VN nửa vòng trái đất, Hoa Kỳ. Trong thư em viết lời xin lỗi vì bạn bè chơi thân hồi cấp II mà đến lúc ra đi không kịp lời từ giã.
Nỗi nhớ quê, nhớ bạn bè… bao trùm cả lá thư và hình như… những giọt nước mắt làm mờ đi những dòng chữ thổn thức. Em nói khi nào rảnh thì gửi mail hoặc lên mạng chat với em.
Trong trí nhớ tôi dần dần hiện ra một cô bé ít nói, nhưng lại rất hợp tính với tôi. Vậy là bốn năm rồi, mà người ta vẫn còn nhớ tới mình. Bỗng nhiên tôi lại thấy vui vui. Thế là chúng tôi hẹn nhau trên mạng.
Hình như khoảng cách đã làm cho con người ta dạn dĩ hơn. Mỗi người ngồi trước màn hình máy tính, bao nhiêu điều ấp ủ trong lòng bấy lâu nay được bày tỏ. Em kể nhiều lắm! Rằng em đã để ý tôi, một cậu bé thông minh và nghịch ngợm, từ năm lớp… 8. Vì nhút nhát em đã không biểu lộ. Cho đến năm lớp 9, cả lớp được nghỉ học vì cơn bão số 5, vô tình cũng có một cơn bão trong tim… hai đứa nhóc tì.
Hôm đó, tôi, em và lũ bạn rủ nhau ngồi co ro trong một quán nước. Từng nhóm chia nhau ngồi ngắm mưa và những cơn gió lạnh buốt. Em và tôi vô tình ngồi gần nhau. Hai đứa nói chuyện hợp nhau đến từng lời. Sau ngày đó, tôi và em thân với nhau hơn và cứ tưởng là sẽ “yêu” nhau. Nhưng, kỳ thi chuyển cấp đã không cho chúng tôi gần nhau hơn. Vâng lời ba mẹ, em thi vào trường chuyên. Còn tôi, theo sở thích riêng mình, đã thi vào trường khác, nổi tiếng với phong trào thể thao. Em bảo rằng, lúc đó tôi mê chơi quá, còn em thì phải vâng lời cha mẹ. Thế là mọi lời nhắn nhủ, rủ rê trở nên vô nghĩa. Vậy là… cách mặt.
Ba năm cấp ba, tôi đắm mình trong những môn thể thao và học hành, quên đi “người yêu…hụt” năm xưa. Còn em thì không. Em kể rằng, em mạo tên một người bạn để viết thư cho tôi ba năm trời. Lại còn trưa trưa gọi điện thoại mà không nói tên gì. Em còn nói là tôi… hung dữ, “người ta chỉ mong được nghe giọng nói của mấy người thôi…, vậy mà lần nào cũng hỏi tên, hỏi tuổi… rồi lại nạt nộ nữa chứ”. Cái thằng tôi lúc này như người mới bừng tỉnh sau giấc ngủ… bốn năm trời, mọi chuyện dần dần hiện lại trong tôi. Một cô bé đã làm con tim tôi… đong đưa lần đầu tiên trong đời, đã dạy tôi biết cái cảm xúc khó tả của cung bậc yêu thương khi chỉ là một thằng nhóc.
Sau cái ngày hai đứa ngồi lỳ trên mạng hơn 6 giờ, chúng tôi bất chấp thời gian và không gian để nói lời yêu nhau. Hơn một năm, chúng tôi hết chat rồi lại gọi điện thoại cho nhau mỗi ngày.
Nhưng rồi khoảng cách lại tách rời chúng tôi. Em bảo không thể tiếp tục nữa vì em không muốn tôi cứ trông chờ chuyện xa vời, hàng ngày đối diện với cái máy mà quên đi niềm vui hẹn hò đôi lứa trong thực tại... Với lại, em cũng đã được ba mẹ hứa hẹn với một gia đình bên đó. Dù tôi cố gắng níu kéo thế nào thì em cũng vẫn quyết định như thế...
Bây giờ thì tôi mới hiểu rõ thế nào là khoảng cách: chuyện hợp tan chỉ thoảng như một cơn gió mùa thu...
 
Forum » giới tính tuổi teen » Nhật ký online » Khoảng cách
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: