quocdat11 |
Date: Monday, 03/11/2008, 2:41 PM | Message # 1 |
Nhóm: Removed
|
Em đứng lên từ đó, nỗi đau dài như điệp khúc muộn phiền xưa đã chán như ánh chớp xé bầu trời nứt rạn tình yêu anh làm vỡ vụn tim em. Không thể tính bao ngày, không thể tính bao đêm Khi yêu nhau, thời gian như ngắn lại Lời nói hôm qua, dù không tồn tại em chẳng muốn nghi ngờ, vì em yêu anh Như sợi tơ tình lại rất mong manh Buộc sao nổi ân tình em, dẫu bé Từ giã nhau trăng cũng buồn lặng lẽ Anh đi rồi, kỷ niệm bỏ lại đây Buồn cứ vương vào từng sợi tóc mây Em cứ chải, nổi niềm càng thêm rối Một nửa nơi em, ngập tràn bóng tối Một nửa nơi anh, rực rỡ đầu ngày Em đứng lên từ đó, nỗi đau dài Cố ghép lại trái tim mình trót vỡ. |
|
| |